✨Ai Dám Bảo ROM-COM Không Có Ngoài Đời Thực? - Tập 3 - Bản Đặc Biệt

Ai Dám Bảo ROM-COM Không Có Ngoài Đời Thực? - Tập 3 Bước vào tháng 7, Kouhei đã kịp lên kế hoạch cho vở rom-com của m.ình. Đó là thực hiện “Sự kiện bầu cử hội học sinh” với người đề cử là đà...

Ai Dám Bảo ROM-COM Không Có Ngoài Đời Thực? - Tập 3

Bước vào tháng 7, Kouhei đã kịp lên kế hoạch cho vở rom-com của m.ình. Đó là thực hiện “Sự kiện bầu cử hội học sinh” với người đề cử là đàn chị Hinoharu Sachi!

Vốn đảm nhận công việc tổng vụ kiêm giám sát tài chính nên việc chị ấy ra ứng cử là điều chắc chắn.

Thông qua cuộc bầu cử, cậu sẽ xây dựng mối quan hệ với nhân vật nữ chính mà cậu muốn nuôi dưỡng. Một tình yêu bí mật sẽ nảy sinh…

Kouhei đã nhen nhóm ảo tưởng ấy trong lòng nhưng đàn chị dường như lại không định ra ứng cử!

Cậu đã làm đủ mọi cách nhưng ý chí của người ấy thật vững vàng.

Chứng kiến cảnh đó, Torisawa đã mang tới cho cậu một lối thoát…

Vượt qua vô vàn những suy nghĩ khác biệt, “chiến dịch hiện thực hoá rom-com thứ ba” chính thức được bắt đầu!

Mục lục:

??? Mở màn

Chương mở đầu: Ai dám bảo có thể hiện thực hoá rom-com chỉ với mấy thông tin sẵn có?

Chương I: Ai dám bảo có thể dự đoán suy nghĩ chỉ bằng mấy chuyện trong quá khứ?

Chương II: Ai dám bảo giải pháp tối ưu nhất chính là giải pháp tốt nhất?

Chuyện hậu trường: Sai lầm của “đồng phạm”

Chuyện III: Ai dám bảo… người ta sẽ “chộp” lấy ngay nếu món m.ình muốn xuất hiện trước mắt

Ngoại truyện: Cô độc

Chương IV: Ai dám bảo có chìa thì sẽ mở được khoá?

Chuyện hậu trường: Cô độc?

Ngoại truyện: Lý tưởng vui vẻ

Chương V: Ai dám bảo hội học sinh phải là hội học sinh?

Chuyện hậu trường: Phàm nhân

Chương kết: Ai dám bảo kết thúc tốt đẹp thì mọi thứ cũng ổn chứ?

Ngoại truyện: Phía trước là niềm vui

Giải lao: Chút đối thoại vặt vãnh

Lời tác giả

Thông tin tác giả:

So Hajikano:

Mùa xuân là phải ra ngoài! Nướng thịt bằng lửa trải, pha cà phê bằng nước lấy nước suối, rồi làm việc thôi! Rốt cuộc cũng làm việc!!

Minh hoạ bìa: Kuro Shiina

Tập này tôi đã biết được tầm quan trọng của thảo luận và đứng lên đối diện với Đấng toàn năng. Các bạn hãy từ từ thưởng thức nhé.

Trích đoạn sách:

Ba mươi phút sau, tôi đã đến quán cà phê hẹn gặp, ngồi chờ Uenohara ở phía sâu bên trong tầng 2.

Đã qua giờ cao điểm của buổi trưa nên bầu không khí trong quán có phần chậm rãi. Phía ngoài hiên có mái che, những gia đình dắt theo con nhỏ hoặc thú cưng đang thong thả đón nắng chiều, cạnh bức tường ở phía xa xa, một cặp đôi nom như sinh viên đang vui vẻ chuyện trò.

Quán cà phê mang tên “Dragon Cafe” này vừa khai trương cách đây không lâu, được trang trí theo phong cách Mỹ hiện đại cùng món cà phê chính thống do chính tay chủ nhân đã từng là một barista pha chế.

Nhân tiện, nguồn gốc của tên quán xuất phát từ tên thông tục “Dragon garden” của công viên Aoyamadai nằm ngay bên cạnh.

Ban đầu, tôi đến đây chỉ nhằm điều tra thông tin cho “Sổ tay tụ điểm” của m.ình nhưng trong những lần trò chuyện với người chủ, tôi nhận ra chúng tôi khá hợp tính nên từ đó vẫn thường ghé qua chơi.

Chưa kể, vẫn hay có trường hợp gặp được “nữ chính” ở quán cà phê trong mấy vở rom-com còn gì? Biết đâu sẽ có một thiếu nữ ngọt ngào nào đó dành riêng cho người chỉ có thể chụp ra mấy bức hình nhòe nhoẹt như tôi.

“Đã để cậu chờ rồi.”

Trong khi tôi vẫn còn suy nghĩ vẩn vơ thì “đồng phạm” mặn mòi của riêng tôi đã đến. Trước 20 phút so với giờ hẹn.

Ừm, vẫn là gặp nhau trước giờ hẹn như thường lệ… à mà không, chỉ sớm hơn 5 phút.

“Hi, cậu vất vả… không, ừ, chào cậu nhỉ?”

“ Tại sao lại ở thể nghi vấn vậy?”

Uenohara nghiêng nhẹ đầu, vẻ khó hiểu.

Đây không phải cuộc họp, chào “Cậu vất vả rồi” nghe cứ sai sai… nhưng mà chào như bình thường thì cũng cảm thấy không đúng.

“Sao cậu đến sớm thế. Đó giờ toàn trước 10 phút thôi mà.”

“Ừ vì hôm nay tôi đóng vai người mời, để cậu chờ thì không hay nên mới đến sớm.”

“Vậy à”, Uenohara đáp lại ngắn gọn, ngồi xuống ở phía đồi diện. Một hương thơm của cam quýt thoang thoảng qua khoang mũi tôi.

Ơ, mùi khác với thường ngày à? Bình thường là mùi vani mà nhỉ… Hay là cô ấy đang dùng chai lăn mồ hôi?

“Vậy giờ gọi món thế nào? Tôi bảo có hẹn gặp bạn nên được hướng dẫn lên thẳng trên đây trước…”

“Hửm? A… a… không có nhiều món lắm đâu, món ngọt thì tớ đã gọi rồi. Cậu cứ chọn nước đi, tôi sẽ đi gọi cho. Cà phê ở đây ngon hết sẩy.”

“Hư… m… vì đây là một cửa hàng chính hiệu mà. Giá hơi bị cao ha? Thật sự cậu mời tôi cũng không sao hả?”

Ha, thật hiếm thấy, cô ấy đang ngại ngần kìa. Vậy mà mấy hôm họp lại gọi quá trời món.

“Tôi không nói hai lời đâu. Để cảm ơn cho những gì cậu đã làm mọi ngày mà, đừng ngại, cứ gọi đi.”

“Ừm… vậy tôi sẽ nghe theo cậu.”

Nói rồi Uenohara xoay đầu nhìn sang tấm bảng ghi thực đơn.

Tôi đảo mắt liếc nhìn ngoại hình của Uenohara hôm nay, cô mặc một chiếc áo cộc tay nom mát mẻ bên trong áo khoác, kết hợp cùng váy dài.

Tuy đã gặp nhau vào ngày nghỉ không ít và cũng đã thấy trang phục ngày thường của Uenohara mấy lần nhưng so với khi họp, cảm nhận có chút khác biệt.

“Ừ… m… cái đó… về tổng thể trông chững chạc hơn thường lệ… ?”

“ Nè, tôi nghĩ cậu nên bỏ cái kiểu nhìn như quan sát ấy đi. Nếu là người khác thì họ đã nổi trận lôi đình rồi đấy.”

“A, xin lỗi. Tôi bị ‘lậm’ cái kiểu điều tra.”

Uehara nói trong khi quấn lọn tóc quanh ngón tay.

Ư, ừm. Nhưng mà cấm quan sát luôn thì khó quá. Cơ thể tôi đã quá quen với kiểu đó rồi, biết làm sao đây.

E hèm, trước ánh mắt nghiêm túc của đối phương, tôi nghĩ m.ình nên nói gì đó…

“Không — ý tôi là Uenohara vốn xinh nên mặc gì cũng hợp hết. Ừm, hợp lắm, hợp lắm.”

“ Ừm, cám ơn cậu.

Uenohara khẽ cúi đầu như đáp lại, mặt không chút cảm xúc.

Ơ… ủa? Cô ấy nhẹ nhàng cảm ơn kìa? Không thể hiện chút gì khó chịu luôn… Cách m.ình khen không đúng sao? Không đâu, cô ấy cứ ngoan ngoãn tiếp nhận luôn mà? Hửm?

“Kouhei trông cũng ổn lắm mà? Tôi thấy cậu lúc nào cũng hợp mốt và rất tươm tất.”

“A, ừ, khiến cậu bận tâm rồi.”

“Bận tâm…?”

“Tôi nhầm, xin lỗi.”

Ôi trời, lời khen quá tự nhiên ngoài mong đợi ấy khiến “phạm trù” ngôn ngữ trong tôi trở nên bấn loạn.

Trong khi tôi đang lúng ta lúng túng không thốt nên lời, Uenohara cầm menu trên tay, miệng lẩm bẩm.

“Vậy… cậu có biết món nào ngon không? Nhìn vào xuất xứ thôi cũng chẳng biết thế nào.”

“Ưm, à… tôi lúc nào cũng chỉ uống của Brazil, chẳng rõ có hợp với Uenohara không. Nó hơi bị đắng á. Hỏi thử chắc anh chủ sẽ gợi ý cho đó —.”

“Nè, Kouhei, chọn món được chưa?”

… Thời gian vừa khít như in, tiếng bước chân vang lên lộp cộp ở cầu thang, một gương mặt đầy râu ria xuất hiện.

“A, anh chủ. Đâu cần anh phải cất công lên tới tận chứ.”

“Ngay lúc đang rảnh tay nên không sao mà.”

Người chủ quán nói mạch lạc bằng chất giọng rõ ràng.

Anh tầm khoảng 30 tuổi, vẻ ngoài vô cùng thân thiện. Chiếc mũi cao như tạc tượng, gương mặt đẹp trai pha chút hoang dã hệt như một diễn viên nước ngoài.

Anh thuộc tuýp người cực kì giỏi giao tiếp, dễ dàng gây thiện cảm với người khác và kĩ thuật nói chuyện cũng thuộc hàng top trong số những người tôi biết. Nhìn cách anh nói chuyện với người mới gặp lần đầu, tìm hiểu được suy nghĩ thật sự trong lòng người đang ôm ấp lo toan, giúp tôi học hỏi được nhiều điều.

Bị cuốn hút bởi cách nói chuyện đầy khéo léo đó, tôi đã lỡ tiết lộ chút ít về kế hoạch. Nhưng thay vì ngăn cản, anh ấy đã nhiệt tình lắng nghe và còn bảo “Cái đó nghe cực thú vị luôn nha!”. Tiên sinh Uenohara thì không nói đi nhưng tôi cũng không rõ tại sao mấy người lớn lại rất có hứng thú với câu chuyện.

Anh chủ dịu dàng mỉm cười và bắt đầu nói.

“Mừng em lại đến. Tôi rất vui khi em còn dẫn cả bạn gái theo cùng.”

“Ơ, ở…? Kìa anh chủ! Mà phải rồi, bình thường nhìn vô sẽ nghĩ ngay là bạn gái mà!? Nhưng may mắn thay, lần này tôi có thể đáp lại theo mô típ của rom-com rằng ‘Không phải đâu! Ai mà lại… với cái người đó!’.”

Vừa dứt lời, cảm nhận được ánh mắt đang nhìn m.ình chằm chằm, tôi lại quay về bản ngã của m.ình.

Ôi không! Tôi lại bị cuốn vào rom-com cùng với sự phấn khích của bản thân mất rồi!

Nhìn bộ dạng vội vàng dùng tay che miệng của tôi, anh chủ quán bật cười.

“Hahaha, câu trả lời kiểu gì vậy. Kouhei đúng là thú vị thật đó. Ở cùng cậu chắc không bao giờ chán đâu ha?”

“A, không… sẽ thấy mệt mỏi lắm đó ạ.”

Uenohara hơi bất ngờ trước những gì diễn ra nhưng nhanh chóng quay trở lại vẻ mặt như mọi ngày và đáp.

“À, cái đó thì… đối với kiểu người như cậu ấy, em đừng có làm căng. Cứ ngon ngọt vào.”

“Vâng, em cũng đã nhận ra từ trước.”

“Còn nữa, thi thoảng em cứ lồng mấy câu đẩy đưa vào, cậu ấy lâng lâng ngay tắp lự cho xem. Thực tế, mới đó mà đã khoái chí còn gì?”

“ Thì ra là vậy, cũng đúng. Cám ơn anh đã chỉ dạy.”

“Đây đâu phải là chuyện nên nói trước mặt đương sự chứ!?”

Gì chứ, bạn gái hiện tại của tôi vừa bãi bôi với tôi đấy hử!? Chết tiệt, tôi đã bị đưa vào tròng!

Trái ngược với vẻ mặt như vừa nhận được cú tát của tôi, anh chủ quán thản nhiên đứng bên cạnh Uenohara, dùng ngón tay gõ gõ vào thực đơn trên tay như thể đang chăm chú.

Sao cô ấy không chịu giữa khoảng cách với người mới gặp lần đầu thế nhỉ. Nhưng mà chắc cũng đâu có gì khó chịu nhỉ, vì người ấy là anh chủ. Và ảnh còn đẹp trai quá thể mà?

“Nhìn thực đơn không thì cũng khó nhỉ? Loại này mùi hương như trà trái cây nhẹ nhàng nên sẽ dễ uống đó. Capuchino cũng ngon lắm. Ayano thích ngọt mà đúng không?”

“Ơ? Sao anh biết tên em…?”

“Kouhei hay nhắc đến em lắm nên anh đoán vậy. Không đúng hả?”

“A… không, đúng rồi ạ…. Mà hay nhắc ư?”

“Anh có nghe kể rồi. Cái này, là quà tặng nhân dịp em ghé quán lần đầu.”

Không rõ từ đâu, anh lấy ra một chiếc túi nhỏ, đặt trước mặt Uenohara. Trong chiếc túi trong suốt được buộc miệng bằng dây ruy băng đỏ là những chiếc bánh quy nhà làm. Thậm chí còn có cả một tấm thiệp ghi lời nhắn.

Lần này còn có cả vụ tặng quà mà các cô gái ưa thích nữa chứ… Anh chàng này thật là khéo léo quá đi mà.

“Xem mấy người lập dị thì thú vị chứ còn chăm sóc họ thì hơi bị vất vả đó nha. Nhưng anh sẵn sàng lắng nghe mấy lời than phiền nên em hãy cứ đến nhé.”

“Vậy nên em mới nói là đừng có nói trước mặt đương sự rồi!”

Anh chủ bật cười ha hả đầy sảng khoái trước lời phàn nàn của tôi.

Choáng ngợp trước một chuỗi đối đáp nhưng Uenohara cũng từ từ thả lỏng khuôn miệng.

“— Vâng, khi đó em sẽ phàn nàn tùy thích ha.”

Hửm? Sao cô ấy lại cười nhỉ…?

“Gọi món thì cứ theo như anh đã gợi ý ạ.”

“Tôi hiểu rồi thưa quý khách.”

Trước câu trả lời đó, chủ quán mỉm cười hài lòng và trở xuống bên dưới.

Ha… cái người đó là sao vậy nhỉ. Dễ dàng khiến Uenohara lộ ra gương mặt thật luôn kìa.

Sao mà anh ấy có thể làm mọi thứ một cách trơn tru thế nhỉ. Nếu tôi cũng làm được như thế thì vụ khảo sát trực tiếp sẽ… nhưng mà hôm nay không được. Phải nói bao nhiêu lần nữa đây trời.

Đằng hắng một tiếng rõ to, tôi nhìn về phía Uenohara.

“Cơ mà hôm nay trời đẹp ghê, thật tốt vì mùa mưa kết thúc sớm ha. Đây là mùa hè đầu tiên của tôi ở đây đó, không biết sẽ ra sao nhỉ?”

“Sẽ phê lắm. Tới 35 độ thì còn chịu được nhưng hơn nữa thì cậu sẽ như người hấp hối. Qua 40 độ rồi sẽ khiến cậu giống như đang ‘thường trú’ trong phòng tắm hơi luôn đấy.”

“U ồ, tôi có nghe đồn rồi nhưng mà đến cỡ đó sao. Phải chi trong phòng học cũng có điều hòa thì đỡ biết mấy…”

“Tôi chịu nóng dở lắm nên mùa hè y như cực hình.”

“Hơ? Uenohara không chịu nóng được à. Nếu vậy mấy lúc như hẹn… hò này nọ chắc oải lắm, ừm.”

“ Lúc chơi điền kinh kinh khủng lắm. Mặt đường y như chảo rán á.”

“A, phải rồi, sao cậu không chơi điền kinh ở cao trung vậy? Cậu đã vượt qua vòng đấu quận và đến được giải toàn thành cơ mà? Tôi còn nghe nói cậu được chọn vào đội tuyển nữa nhỉ.”

“Cũng chẳng có gì ghê gớm đâu. Vì thứ hạng của quận m.ình chẳng cao gì mấy.”

“Hửm, vậy sao… Nhưng dù sao thì đứng thứ 3 toàn quận cũng là quá dữ rồi.”

“Tôi chẳng thấy tự hào gì về thời gian đó chút nào. Thực tế mấy giải toàn thành chỉ là một mớ hỗn độn… Vả lại lúc đầu tôi làm không phải do yêu thích mà chỉ vì trường đó bắt buộc phải tham gia hoạt động ngoại khóa.”

“A… thì ra là vậy. Nhưng tại sao cậu lại chọn điền kinh mà không phải là một câu lạc bộ gì khác?”

“Cũng chẳng có lí do gì đặc biệt… Thì đại loại vì tôi nghĩ sẽ có khả năng giành được giải cao nhất thôi…”

“Hư… m, ra là vậy. Uenohara thường sẽ xem xét trước tỉ lệ giành chiến thắng nhỉ.”

“ Ừm. Vậy nên lên trung học tôi mới không tham gia.”

“Ra vậy —.”

“Ừm.”

Hừm, ủa…?

“À, không liên quan nhưng… lúc ở nhà Uenohara thường làm gì? Ngày nghỉ hoặc mấy lúc rảnh rỗi chẳng hạn?”

“Ơ thì tôi xem tivi hay Yuutube gì đó. Thứ bảy chủ nhật thì đi mua sắm với bạn bè.”

“Ồ, thích nhỉ. Mua sắm là mua quần áo á hả?”

“Đúng rồi. Có khi là xem đồ gia dụng hay mấy món lặt vặt. Cũng nhiều lúc tôi không chủ đích mua gì mà chỉ lượn vòng vòng.”

“Hể… đúng là con gái ha. Mà cậu thích đồ gia dụng với mấy món nho nhỏ hả, Uenohara. Tôi đang hình dung cậu trang trí rất điệu đà cho phòng m.ình.”

“Ừm, không, không đến mức thích đâu nhưng mà… cũng giống như mọi người thôi.”

“Vậy à… à mà khu này mọi người thường mua sắm ở đâu thế? Ở ga hả?”

“Gần đây thì chỉ có ga hoặc là Shimaoka nhưng mà tôi thường đến Aeon Kyogoku Heisei. Đi xe đạp hơi xa nhưng có thể ở trong đó cả ngày.”

“A, quả nhiên Aeon là nhất nhỉ… Gia đình tôi mà ra ngoài thì cũng đi Aeon. Ở đây gần cửa hàng chỗ quận bên cạnh nhất nên toàn đi ở đó thôi.”

“Vậy à.”

“Ừ.”

… Ư– m, sao ấy nhỉ.

Dẫu đang nói chuyện bình thường nhưng mà…

“Ha —, thì ra là vậy —”

“ Ừm.”

Trò chuyện bình thường với Uenohara ấy… kiểu như thế này là ổn à?

Nghĩ kĩ… tôi chưa từng nói với Uenohara về những chuyện hoàn toàn không liên quan gì đến kế hoạch.

Đương nhiên chúng tôi cũng có nói chuyện này chuyện kia trong khi họp nhưng kiểu chính thức như thế này thì đây là lần đầu.

“À — ”

“”

Sao bây giờ. Suy nghĩ đến đó tôi bỗng không biết nên nói gì.

Uenohara chống cằm, nhìn bâng quơ ra bên ngoài. Gương mặt lộ vẻ buồn chán.

Chết tiệt, tệ thật… Tiệc “cảm tạ lao động” mà như thế này “fail quá fail”.

Ơ – ừm – ơ, bình tĩnh, mấy lúc như thế này nói về sở thích hay mấy thứ yêu thích là đúng lý thuyết nhất. Uenohara chắc sẽ hứng thú với câu chuyện liên quan đến đồ ngọt nhỉ. Theo thông tin tìm hiểu được thì cậu ấy thuộc phe yêu bánh kẹo phương Tây, bản thân cậu ấy cũng có nói muốn thử làm nên nếu phát triển theo hướng đó chắc câu chuyện sẽ thú vị hơn chăng.

À, khoan đã…?

Vốn dĩ nói chuyện kiểu “sặc mùi kĩ thuật” vậy là ổn sao? Đây đâu phải “Sự kiện thường ngày” trong kế hoạch chứ.

Không, không, tiền đề của câu chuyện là

… Uenohara đang nói chuyện với tôi như kiểu bạn bè bình thường, và như vậy là vui…?

Trong khi tôi ừm ừm đầy suy tư, Uenohara thở hắt ra “ Haa”.

“ Tôi đang làm gì thế này. Đâu phải như vậy.”

“Ể?”

Đoạn đưa tay chải tóc và nhìn về phía tôi.

“Nè.”

“Ha, hả?”

“Cậu không cần phải ngại ngùng kiểu kì cục vậy đâu. Nói về kế hoạch đi.”

“A, không… cái đó…”

“Đằng nào buổi tối cũng sẽ họp còn gì? Giờ làm luôn sẽ hiệu quả hơn đó. Không phải sao?”

“Như… nhưng mà… như vậy… thì Uenohara không được nghỉ ngơi mà. Đã lỡ off rồi —.”

“Cái không khí mờ ám này còn khiến tôi mệt hơn bội phần… Dù sao cũng đâu có chuyện gì thú vị để nói đâu.”

Nói rồi cô đưa tay tóm đại một chùm tóc và hất về phía sau.

Vậy à…

Quả nhiên, đối với Uenohara, nói chuyện bình thường với tôi chẳng chút thú vị nào.

“À, cái… nếu Uenohara thấy vậy ok thì…”

“”

“Cứ như mọi lần nhé?”

“Ừm, được thôi.”

Uenohara khẽ gật đầu và trả lời chắc nịch.

Không hiểu vì sao lồng ngực tôi lại đau nhói trước lời đáp có phần chắc chắn ấy.

“— Kouhei! Xong rồi, phụ anh chút!”

“A, em đến ngay!”

Vừa lúc ấy, tiếng anh chủ vang lên từ tầng dưới, tôi đứng bật dậy.

Rời khỏi nơi này dù chỉ một chút thôi cũng giúp tôi thấy nhẹ nhõm. Tôi sải nhanh bước chân về phía cầu thang.

Ở phía đuôi mắt tôi vẫn còn thấy Uenohara vừa tháo đuôi tóc đang buộc.

(Còn nữa)

👁️ 10 | ⌚2025-09-10 03:38:15.807
VNĐ: 125,100
Mua hàng tại Shopee giảm thêm 30%
Ai Dám Bảo ROM-COM Không Có Ngoài Đời Thực? - Tập 3 - Bản Đặc BiệtAi Dám Bảo ROM-COM Không Có Ngoài Đời Thực? - Tập 3 - Bản Đặc BiệtAi Dám Bảo ROM-COM Không Có Ngoài Đời Thực? - Tập 3 - Bản Đặc BiệtAi Dám Bảo ROM-COM Không Có Ngoài Đời Thực? - Tập 3 - Bản Đặc BiệtAi Dám Bảo ROM-COM Không Có Ngoài Đời Thực? - Tập 3 - Bản Đặc BiệtAi Dám Bảo ROM-COM Không Có Ngoài Đời Thực? - Tập 3 - Bản Đặc BiệtAi Dám Bảo ROM-COM Không Có Ngoài Đời Thực? - Tập 3 - Bản Đặc BiệtAi Dám Bảo ROM-COM Không Có Ngoài Đời Thực? - Tập 3 - Bản Đặc BiệtAi Dám Bảo ROM-COM Không Có Ngoài Đời Thực? - Tập 3 - Bản Đặc Biệt
Ai Dám Bảo ROM-COM Không Có Ngoài Đời Thực? - Tập 3 Bước vào tháng 7, Kouhei đã kịp lên kế hoạch cho vở rom-com của m.ình. Đó là thực hiện “Sự kiện bầu cử
Ai dám bảo rom-com không có ngoài đời thực? - Tập 3 Công ty phát hành: Thái Hà Tác giả: So Hajikano Dịch giả: Ngọc Đỗ dịch, Nguyên Phạm hiệu đính Số trang: 416 Nhà
Ai Dám Bảo ROM-COM Không Có Ngoài Đời Thực? - Tập 3 Bước vào tháng 7, Kouhei đã kịp lên kế hoạch cho vở rom-com của m.ình. Đó là thực hiện “Sự kiện bầu cử
Ai dám bảo Rom-com không có ngoài đời thực? - Tập 1 Công ty phát hành: Thái Hà Tác giả: So Hajikano Dịch giả: AQ dịch, Rei hiệu đính Số trang: 448 trang Nhà xuất
Ai dám bảo rom-com không có ngoài đời thực? - Tập 2 Tác giả: So Hajikano Dịch giả: Vương Linh dịch, Rei hiệu đính Số trang: 488 Nhà xuất bản: Hà Nội Khổ: 13x19 cm
Bằng thứ lý luận vô lý của vô lý, Kouhei đã nguỵ tạo thân phận “bạn thuở nhỏ” cho đồng phạm Ayano và thành công vượt qua cơn khủng hoảng. Mối quan hệ với nhóm
Bằng thứ lý luận vô lý của vô lý, Kouhei đã nguỵ tạo thân phận “bạn thuở nhỏ” cho đồng phạm Ayano và thành công vượt qua cơn khủng hoảng. Mối quan hệ với nhóm
Khi Hikaru Còn Trên Thế Gian Này (Tập 6) (Tặng kèm Postcard bốn mùa ngẫu nhiên) Tác giả: Nomura Mizuki Ngày xuất bản: 07-2019 Kích thước: 13 x 19 cm Loại bìa: Bìa mềm Số
Spy room – Lớp học điệp viên (tên gốc: Spy kyoushitsu) là series light novel độc đáo về thể loại điệp viên, tình báo vốn rất hiếm hoi trong dòng manga/light novel, là cái tên
Những Bộ Óc Tỷ Đô - Elon Musk - Tỷ Phú Của Những Giấc Mơ Điên Rồ NỘI DUNG CUỐN SÁCH 3 phần của cuốn sách bao gồm: Phần 1: Chân dung của một thiên
Bộ sách Phân tích dữ liệu và lập mô hình khinh doanh với Excel gồm 3 tập giới thiệu những hướng dẫn toàn diện, dễ đọc về kinh doanh hiện đại và phân tích dữ
Tác giả: An Chi Ngôn ngữ: Tiếng Việt Năm xuất bản: 2019 Số trang: 2500 Nhà phát hành: NXB Tổng Hợp TPHCM Nhà xuất bản: Tổng Hợp TPHCM Kích thước: 15 x 23 cm Loại
Giới thiệu sách Lời Của Nietzsche Cho Người Trẻ - Tập 1 Trong làng triết học phương Tây, Nietzsche có lẽ là một trường hợp hiếm hoi không khiến cho người ta phải sợ hãi
Hướng dẫn lắp Ốp chống trầy cốp xe Ford Everest 2019 trang trí xe hơi BƯỚC 1 : Ướm thử các chi tiết vào vị trí cần lắp đặt, lấy chi tiết vừa nhất chuẩn
Perfect English Vocabulary gồm 2 phần chính: từ đồng nghĩa (4 section) và từ vựng theo chủ đề (1 section). Ở phần từ đồng nghĩa, cuốn sách cung cấp các từ hoặc cụm từ mang
Đặc tính sản phẩm: - Thương hiệu: OHAHA - Xuất xứ sản xuất: Việt Nam - Chất liệu: Gỗ MDF lõi xanh phủ Melamine 2 mặt chống ẩm. - Màu sắc: Như hình hoặc theo
Cuốn Truyện Kinh Dị: The Name Of The Wind - Tập 2 - Quỷ Dữ Lộ Diện The Name Of The Wind - Tập 2 - Quỷ Dữ Lộ Diện Giờ đây tôi đứng ngay
Daughters Of The Occupation: A Novel Of WWII Inspired by true events in World War II Latvia, an emotionally charged novel of sacrifice, trauma, resilience, and survival, as witnessed by three generations of women. On
About the book: Roald Dahl's Charlie and the Chocolate Factory in glorious full colour. Mr Willy Wonka is the most extraordinary chocolate maker in the world. And do you know who Charlie is? Charlie Bucket
Liêu Trai chí dị với ý nghĩa là những chuyện quái dị chép ở căn nhà tạm, là tập truyện ngắn gồm 431 thiên, ra đời vào đầu đời nhà Thanh (cuối thế kỷ 17)
999 Lá Thư Gửi Cho Chính Mình - Những Lá Thư Ấn Tượng Nhất - Tập 2 (Phiên Bản Song Ngữ Trung-Việt) Cuộc sống đầy cạnh tranh và đố kị, dường như cả xã hội
Caldecott Medal–winner and #1 New York Times–bestselling author Kevin Henkes explores what it means to be at home in this stunning picture book. Brimming with interactive call-and-response questions, A House is a timeless and irresistible
Lịch Pháp Và Những Ngày Tốt Trong Năm 2021 2030 Lịch là công cụ không thể thiếu trong đời sống hàng ngày của con người. Trong Lịch Pháp Và Những Ngày Tốt Trong Năm 2021
Rèm Che Nắng LOẠI 1 ̀ ̣̆ ̂́ ̂̃ Bộ 4 Miếng Đủ Các Dòng Xe. Cam Kết Chuẩn Khít Theo Xe Sản phẩm gắn bằng phụ kiện đi kèm, không gắn bằng nam châm
Shop chỉ giải quyết khi có video quay toàn bộ quá trình khui hàng. Cám ơn! Xuất xứ thương hiệu : Mỹ Thương hiệu : Dr.Brown's Nơi sản xuất : Trung Quốc Sản phẩm có
TÍNH NĂNG SẢN PHẨM Sử dụng 100% linh kiện EGO - Made in Germany Mặt kính Schott Ceran - Made in Germany Công nghệ G5 Smart Inverter, tiết kiệm 38% điện năng Màn hình LCD
Emma là câu chuyện xoay quanh cuộc sống của nhân vật nữ chính Emma Woodhouse, một tiểu thư xinh đẹp mới vừa bước vào độ tuổi 20 ở vùng Highbury. Cô được giao trách nhiệm
THÔNG TIN SÁCH Loại bìa: Bìa mềm Số trang: 320 trang Kích thước: 153 x 234 x 23 It's time to do things differently. Trust your team. Be radically honest. And never, ever try to
Ai Dám Bảo ROM-COM Không Có Ngoài Đời Thực? - Tập 3 Bước vào tháng 7, Kouhei đã kịp lên kế hoạch cho vở rom-com của m.ình. Đó là thực hiện “Sự kiện bầu cử
Ai dám bảo rom-com không có ngoài đời thực? - Tập 3 Công ty phát hành: Thái Hà Tác giả: So Hajikano Dịch giả: Ngọc Đỗ dịch, Nguyên Phạm hiệu đính Số trang: 416 Nhà
Ai Dám Bảo ROM-COM Không Có Ngoài Đời Thực? - Tập 3 Bước vào tháng 7, Kouhei đã kịp lên kế hoạch cho vở rom-com của m.ình. Đó là thực hiện “Sự kiện bầu cử
Ai dám bảo Rom-com không có ngoài đời thực? - Tập 1 Công ty phát hành: Thái Hà Tác giả: So Hajikano Dịch giả: AQ dịch, Rei hiệu đính Số trang: 448 trang Nhà xuất
Ai dám bảo rom-com không có ngoài đời thực? - Tập 2 Tác giả: So Hajikano Dịch giả: Vương Linh dịch, Rei hiệu đính Số trang: 488 Nhà xuất bản: Hà Nội Khổ: 13x19 cm
Bằng thứ lý luận vô lý của vô lý, Kouhei đã nguỵ tạo thân phận “bạn thuở nhỏ” cho đồng phạm Ayano và thành công vượt qua cơn khủng hoảng. Mối quan hệ với nhóm
Bằng thứ lý luận vô lý của vô lý, Kouhei đã nguỵ tạo thân phận “bạn thuở nhỏ” cho đồng phạm Ayano và thành công vượt qua cơn khủng hoảng. Mối quan hệ với nhóm
nhỏ|phải|Bún bò Huế, một trong những nét đặc trưng của ẩm thực xứ Huế **Ẩm thực Huế** là cách gọi của phương thức chế biến món ăn, nguyên lý chế biến, trang trí, phong cách
Khi Hikaru Còn Trên Thế Gian Này (Tập 6) (Tặng kèm Postcard bốn mùa ngẫu nhiên) Tác giả: Nomura Mizuki Ngày xuất bản: 07-2019 Kích thước: 13 x 19 cm Loại bìa: Bìa mềm Số
(cách điệu bằng cách viết hoa tất cả các chữ cái), từng được xuất bản tại Việt Nam với tên gọi **Đảo Hải Tặc**, là một bộ truyện tranh Nhật Bản do Eiichiro Oda sáng
Một cặp bánh chưng vuông chưa luộc được gói bằng khuôn với 4 lá, trong đó có 2 lá bên trong với mặt lá màu xanh thẫm quay vào áp với bề mặt gạo để
**_Vietnam's Next Top Model – Người mẫu Việt Nam 2012_** là mùa thứ ba được sản xuất bởi Đài truyền hình Việt Nam và Multimedia JSC. Chương trình được phát sóng lúc 20h00 tối Chủ
**Avram Noam Chomsky** (sinh ngày 7 tháng 12 năm 1928) là một giáo sư và trí thức công chúng người Mỹ, nổi danh nhờ các nghiên cứu về ngôn ngữ học, phê bình xã hội
**Cổ Nhuế** là một địa danh tại quận Bắc Từ Liêm, thành phố Hà Nội. ## Từ nguyên _Khi các triều đại phong kiến Trung Hoa sang xâm lược, để tiện cho việc ghi chép
Spy room – Lớp học điệp viên (tên gốc: Spy kyoushitsu) là series light novel độc đáo về thể loại điệp viên, tình báo vốn rất hiếm hoi trong dòng manga/light novel, là cái tên
**Lợn cỏ** hay **lợn nít** hay **lợn cắp nách** là một giống lợn nuôi bản địa của Việt Nam. Chúng khối lượng nhỏ, gầy, èo uột, chậm lớn và là đặc sản của một số
Trong bộ manga/anime One Piece có một số lượng lớn nhân vật rất phong phú được tạo ra bởi Oda Eiichiro. Bối cảnh của manga/anime được đặt trong một thế giới viễn tưởng rộng lớn
**Người Mường**, còn có tên gọi là **Mol**, **Moan**, **Mual**, là dân tộc sống ở khu vực trung du và miền núi phía Bắc Việt Nam. Người Mường được công nhận là một thành viên
**Công chúa Ori** (; Hán Việt: Điềm tâm cách cách) là một bộ phim hoạt hình Trung Quốc do Hãng phim hoạt hình khối Thị Phương ở Thâm Quyến sản xuất và giám sát bởi
là nhân vật nữ chính trong loạt truyện tranh và phim hoạt hình _Thám tử lừng danh Conan_ (名探偵コナン _Meitantei Conan_). Diễn viên lồng tiếng Ran trong bản tiếng Nhật là Wakana Yamazaki và Võ
là bác sĩ của băng Mũ Rơm trong loạt anime và manga One Piece của Oda Eiichiro. Cậu đến từ Drum Island, thành viên duy nhất băng được sinh ra ở Grand Line và là
là một hình thức đấu vật tiếp xúc lẫn nhau mang tính cạnh tranh trong đó một rikishi (đô vật) cố gắng đẩy đối thủ của mình ra khỏi vòng tròn thi đấu (dohyō) hoặc
**_Assassin's Creed_** là một sê-ri trò chơi điện tử thể loại hành động phiêu lưu trong một thế giới mở có nội dung mang tính lịch sử-viễn tưởng. Dòng trò chơi gồm năm bản chính,
**Điện Biên** là tỉnh miền núi thuộc vùng Tây Bắc Bộ của Việt Nam. Theo dữ liệu Sáp nhập tỉnh, thành Việt Nam 2025, Điện Biên có diện tích: 9.540 km², xếp thứ 14; dân
"**Man Down**" là một bài hát của nữ ca sĩ người Barbados Rihanna nằm trong album phòng thu thứ năm của cô, _Loud_ (2010). Bài hát này được sáng tác bởi Shontelle cùng bộ đôi
**Hội tụ công nghệ (hay Hội tụ số)** đề cập đến xu hướng mà các công nghệ, ban đầu không liên quan đến nhau, trở nên tích hợp chặt chẽ hơn và thậm chí thống
**Kính vạn hoa** là một bộ truyện dài nhiều tập của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh. Bộ truyện gồm 54 tập truyện mang tính hài hước kể về những chuyện vui buồn trong giới học
**Tết Nguyên Đán** (còn gọi là **Tết Cả**, **Tết Ta**, **Tết Âm lịch**, **Tết Cổ truyền**, **Tết Á Đông** hay đơn giản là **Tết**) là dịp lễ đầu năm mới theo âm lịch của Việt
nhỏ|phải|Một con hổ dữ nhỏ|phải|Một con [[hổ Sumatra, chúng là phân loài hổ có thể hình nhỏ nhất nhưng lại hung hăng và tích cực tấn công con người]] **Hổ vồ người** (hay **hổ vồ
**Những nhân vật phụ trong bộ truyện Harry Potter** là những nhân vật hư cấu trong các tập truyện Harry Potter của nữ nhà văn J. K. Rowling. Họ được nhắc đến và xuất hiện
nhỏ|325x325px|Từ trái sang:
_hàng trước_: [[Doraemon (nhân vật)|Doraemon, Dorami
_hàng giữa_: Dekisugi, Shizuka, Nobita, Jaian, Suneo, Jaiko
_hàng sau_: mẹ Nobita, ba Nobita]] **_Doraemon_** nguyên gốc là một series manga khoa học
**Vịnh Xuân quyền** (詠春拳, Wing Chun, ving tsun, Wing Tsun, Wing Chun kuen, Wingchun-kuen) còn được biết đến dưới tên gọi **Vĩnh Xuân quyền** (永春拳) và những biến thể khác về tên như **Vịnh Xuân
**_Phillip Jack Brooks_** (sinh ngày 26/10/1978) được biết với cái tên trên võ đài là **CM Punk**, là một đô vật chuyên nghiệp. Hiện đã dừng sự nghiệp thi đấu tại AEW và UFC, anh
**Làng nghề** là một đơn vị hành chính cổ xưa mà cũng có nghĩa là một nơi quần cư đông người, sinh hoạt có tổ chức, có kỷ cương tập quán riêng theo nghĩa rộng.
**Văn phòng Trung ương Cục miền Nam** (VP.TWCMN 1961-1975) là cơ quan bảo đảm mọi hoạt động của Trung ương Cục miền Nam (TWCMN), được ra đời và kết thúc nhiệm vụ lịch sử cùng
**Mèo** đã sống gần gũi với loài người ít nhất 9.500 năm, Cho đến gần đây, mèo được cho rằng đã bị thuần hóa trong thời kỳ Ai Cập cổ đại, nơi chúng được thờ
Trong lịch sử trò chơi điện tử, **kỷ nguyên thế hệ thứ sáu** (đôi khi được gọi là **kỷ nguyên** **128 bit**; xem "bit và sức mạnh hệ thống" bên dưới) đề cập đến máy
: nhỏ|phải|Gà mái nhỏ|Gà con nhỏ|Gà trống **Gà** (danh pháp hai phần: _Gallus domesticus_) là một phân loài chim đã được con người thuần hóa cách đây hàng nghìn năm. Một số ý kiến cho
**Adele Laurie Blue Adkins** Sự nghiệp của cô tại Mỹ thăng tiến mạnh mẽ sau sự xuất hiện của cô trong chương trình _Saturday Night Live_ vào cuối năm 2008. Tại lễ trao giải Grammy
**_Roblox_** () là một nền tảng trò chơi điện tử nhiều người chơi và có một hệ thống để người dùng sáng tạo trò chơi cho riêng họ và nó dành cho độ tuổi trẻ
**_Anne with an E_** (tên ban đầu **_Anne_** cho mùa đầu tiên) là phim truyền hình dài tập của Canada dựa theo tác phẩm văn học thiếu nhi kinh điển năm 1908 của Lucy Maud
**Người Việt** hay **người Kinh** là một dân tộc hình thành tại khu vực địa lý mà ngày nay là miền Bắc Việt Nam và miền nam Trung Quốc. Đây là dân tộc chính, chiếm